Tình yêu thủy thủ

Ngày 25-01-2021 Lượt xem 700

Có 1 tình yêu như thế

Có một gã ngố tàu, cứ hay dời ly cốc vào ngay giữa bàn vì sợ sóng làm rơi ly.
Dù gã ngố ấy đang ở… trên bờ!!
Gã ngố gãi gãi đầu và giải thích với mình điều ấy. Mình nghe rồi bật cười. Cười và thương.
Gã ngố ấy bị cái bệnh nói rất to. Đi hẹn hò mà gã nói chuyện cứ như cãi nhau đến nơi ấy. Lúc đầu cũng giận, giận riết rồi thành quen. Vì có nói gã sửa cũng chả sửa được, đành tậc lưỡi thây kệ gã. Mình hay gọi gã là ngố, vì gã ngố thật. Gã về bờ lâu còn kha khá, chứ lên tàu rồi gã như người mù thông tin, mù cập nhật. Có những câu nói, những trào lưu mà gã nghe gã chẳng hiểu. Lúc đầu còn siêng giải thích với gã, sau đó thành ra lười. Thây kệ gã đi, có giải thích thì tới gã xuống tàu cũng thành ngố lại mà thôi.
Gã ngố trong cả yêu thương. Gã chẳng biết toan tính là gì luôn. Mình trách gã, hờn gã, giận gã, mắng gã… Gã cứ xin lỗi. Dù nhiều lúc lỗi đó xuất phát từ mình. Nhớ mãi lần mình đi đón gã. Rõ ràng gã nhắn là bốn giờ chiều gã đến sân bay. Không hiểu sao mình lại xem thành bốn giờ sáng. Ngồi một mình chờ gã mười hai tiếng đồng hồ. Chừng thấy gã mình òa lên khóc, gã chỉ biết anh xin lỗi, anh xin lỗi. Có lẽ vũ khí của mình là khóc còn vũ khí của gã là xin lỗi. Mình giận mình dỗi bao nhiêu gã cũng chỉ nghe và xin lỗi.
Nhớ ngày mới cưới, mình dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho gã. Vô ý thế nào lại làm nắp xoong rơi một cái xoảng. Gã choàng dậy. Ôm mấy cái ly trên bàn lên tìm chỗ cất, mình cười hỏi gã làm gì đó? Gã cũng cười ngượng nghịu, tay gãi gãi đầu, gã nói sợ rơi. Mình lắc đầu, em thấy cái não anh rơi thì có!!
Lấy nhau được hai tháng thì gã đi. Lúc làm thủ tục xong xuôi hết mình mới hay mình dính mất rồi. Gã nói chắc gã ở lại thêm ít thời gian. Mà nói vậy thôi chứ hai đứa đang nợ nần cả đống, ở rồi nợ ai trả cho. Mình nói bầu thì bầu, gã cứ đi đi. Đi sớm về kịp chăm vợ đẻ. Gã nói gã sẽ về sớm. Bãy tháng gã sẽ làm đơn. Tám tháng là gã về. Ấy thế mà có phải nói thay người là dễ đâu. Mãi đến ngày mình sắp sinh mà cũng chưa có tín hiệu gì là tàu sẽ thay người. Gã chạy lên phòng Capt mà gào lên, vợ em sắp đẻ rồi, anh cho em về để em còn bế con em! Gã kể là lão capt cười cười rồi mời gã ly rượu. Capt kể anh đã ba con rồi, có đứa nào sinh ra mà anh kịp về đâu.
Hôm mình sinh, nằm trong phòng đau muốn chết đi sống lại. Mẹ mình biểu mình cố, bạn mình (cũng là bác sĩ hộ sinh) biểu mình cố. Nằm đau một hồi thì gã gọi điện. Vừa nghe gã nói cố lên em mình gào lên, anh giỏi thì về mà cố, tôi cố từ sáng đến giờ rồi, đau muốn gãy xương ná thở rồi!! Vọng trong điện thoại là tiếng gã lí nhí xin lỗi, bên ngoài là tiếng nhỏ bạn nói với mẹ, nó còn gào to thế là còn lâu lắm mới sinh. Trời ạ, nghe xong chả muốn nói tiếp nữa.
Gã về thì con được hai tháng rồi. Mình nói với gã là mình đặt tên con rồi. Mình nói đặt tên Ngố Bờ. Gã cười nói không lẽ lại đặt tên con xấu thế. Mình nói Cha ngố tàu thì con ngố bờ thôi, chả nhẽ anh muốn nó ngố núi. Gã lóng ngóng bế con, chưa kịp thơm nữa thì nó đã ị lên người gã mất rồi. Nhìn gã vừa cười vừa mếu. Thấy mắc cười theo.
Nói thế thôi chứ mình vẫn chờ gã về để đặt tên con và tổ chức đầy tháng. Tổ chức muộn tí cho mình cứng cáp hơn, mà chủ yếu là cho có mặt gã, thấy ấm áp hơn. Loay hoay nấu nướng rồi bày biện nọ kia, định nhờ gã phụ thì thấy gã cũng đang loay hoay… dời cốc. Mình hậm hực, chả rơi được đâu mà anh lo.
Gã lại gãi gãi đầu, lại cười, anh xin lỗi.
Giờ con trai mình đã mười ba tháng rồi. Vẫn đang chờ gã về để tổ chức thôi nôi. Gã nói tháng sau về, nhưng cái nghề này, cái từ tháng sau đôi khi lại là năm tháng nữa. Thằng bé giờ đã đi chập chững. Thấy hắn tới là phải lấy những ly cốc ở mép bàn dẹp vào trong vì sợ bé làm rơi. Cầm cái cốc lên mà nhớ gã quá.

Ngọc Nhi

register-ship-box-img
Gọi ngay: 0962.366.229
SMS: 0962.366.229 Chat Zalo